Home Briefing Russia’s war Ukraine fights on Despite negotiations, there seems to be no...

Russia’s war Ukraine fights on Despite negotiations, there seems to be no end in sight

0
78

Russia’s war
Ukraine fights on
Despite negotiations, there seems to be no end in sight
“Remember pearl harbor,” Volodymyr Zelensky, Ukraine’s president, entreated America’s Congress. “Remember September 11th…Every night for three weeks, in various Ukrainian cities, Russia has turned the Ukrainian sky into a source of death.” Mr Zelensky was not asking for pity. He was asking for a no-fly zone or, failing that, for arms. “I have a dream. I have a need. I need to protect our skies,” he pleaded—surely the first man to invoke Martin Luther King Jr in pursuit of surface-to-air missiles.

Shortly before Mr Zelensky began his speech on March 16th, Russian television broadcast an address given by Vladimir Putin, his counterpart. Where Mr Zelensky appealed to his listeners in the name of all Ukrainians, Mr Putin set Russian against Russian. “Fifth columnists and traitors,” he snarled, would be spat out “like midges that flew into [the Russian people’s] mouth”. The need for cleansing Russia of such “scum” was evoked with disconcertingly familiar fascist rhetoric. “I am convinced that such natural and necessary self-purification of our society will only strengthen our country [and] cohesion.”

The war, the dictator insisted, was “going to plan”. If that is his opinion then his minions are keeping him from the truth. According to American defence sources, 10% of Russia’s invasion force has been lost, presumably either killed or wounded. It is shy at least 233 tanks, 32 surface-to-air missile launchers and 41 planes, drones and helicopters, according to Oryx, a blog which tracks such weapons using pictures made public on the internet. On top of that which has been destroyed, a fair bit of workable Russian kit has been captured—much of it towed away gleefully, and on video, by farmers with tractors.

These are severe losses of men and materiel. What is more, they seem to have fallen disproportionately on elite units such as the vdv airborne forces, Spetsnaz special forces and the First Guards Tank Army, an armoured force purportedly both well trained and equipped. British defence intelligence says that these losses are so severe that they have left Russia “struggling to conduct offensive operations”. It has been forced to redeploy forces from its eastern military district (which stretches to Vladivostok), from its Pacific fleet and from Armenia; it is also recruiting Russian and Syrian mercenaries.
This is a high price for what are, as yet, relatively scant gains. In the east, Russia is stuck at the outskirts of Kharkiv, a city it tried and failed to take on the war’s first day. In Sumy, north-west of Kharkiv, Russian tanks have been spotted lodged in the mud—a problem that will only grow as Ukraine’s spring thaw gets going.

Russian forces are firmly positioned 15-20km to the north-west of the centre of Kyiv and 20-30km to the east of it, and other suburbs around the capital are being laid waste. More and more rockets and missiles have been hitting the city.

But that fire has been returned. Ukrainian artillery is being dug in around the city and mobile missile-launchers deployed. Supermarket shelves are far from full but food has not run out. The water, electricity and gas utilities are still working. Morale remains high. “I have never so much as killed a chicken,” says Vladislav, a 52-year-old electrician who was watching television when missiles hit the district in which he lives on March 14th. “But now I’d kill that Putin bastard.” Ukrainian control over corridors to the south of the city keep it connected to the rest of the country, and thus the world—witness the visit there by the Czech, Polish and Slovenian prime ministers on March 15th.

Such connections are not just symbolic. They can bring supplies. Perhaps Ukraine’s second-biggest advantage is that Western arms are still pouring into the country. On March 15th the Joint Expeditionary Force, a British-led ten-nation bloc of northern European states, agreed to “co-ordinate, fund and supply” more weaponry. On March 16th America announced $800m in new security assistance to Ukraine. The package includes 800 Stinger anti-aircraft systems and 2,000 Javelin anti-tank missiles. It also contains 100 unspecified drones which are thought to be Switchblades, loitering munitions that can strike tanks from up to 40km away. On a forthcoming trip to Slovakia and Bulgaria, Lloyd Austin, America’s defence secretary, is expected to ask both allies to provide Ukraine with longer-range Russian-made air-defence systems from their arsenals, such as the s-300.

The only thing which may be more important to Ukraine’s defence than these supplies is the morale they help keep up. Ukrainian troops are defiant, confident and buoyed—not to say surprised—by their success not just in holding out for three weeks when many Western experts thought the war would be over in days, but in imposing serious losses on enemy forces which have, in some places, come close to a standstill.

There ain’t no easy way out
Russian forces advancing north out of Crimea have, by and large, made more progress than those coming south from Belarus and Russia. But there, too, some assaults have become bogged down. In the south-west, Russian forces appear to be stuck at Mykolaiv, a port which guards the road to Odessa. They have been unable to assault it, capture it from the sea or bypass it. Their response, as is often the case with Russia’s army, has been to shell it. Rockets have landed in the city’s zoo on at least three occasions. The tail of one Smerch rocket is stuck inside the bird enclo

sure; the peacocks have not been the same since, say staff. “After three weeks of this idiot’s genocidal war,” says a deputy zookeeper, “It really would be the icing on the cake; to see lions, tigers and leopards free to roam.”

But Russia’s military dysfunction and Ukraine’s thumping victory in the information war may have obscured some of the country’s vulnerabilities, especially those which are some way away from the besieged, battered but defiant cities. Stymied though Russia may be at Mykolaiv, it has been advancing quite quickly towards Kryvyi Rih, a city around 150km (90 miles) to the north-east. If that manoeuvre pans out, it would weaken Ukraine’s hold on Dnipro, a larger city which controls vital crossing points over the Dnieper river.

Should Russian forces also manage to break out past Kharkiv and move south, a pincer movement formed by the two advances could isolate the Ukrainian forces facing the Russian separatists in the east of the country. The Ukrainian forces in this area, known as the Joint Forces Operation, are thought to comprise a sizeable fraction of the regular army. In a letter sent to his officers on March 9th, General Thierry Burkhard, France’s chief of defence staff, warned that Ukraine, “faced with the difficulty of holding a stretched position, without any operational reserve, could experience a sudden collapse”. In the long run, losing its army in the field would bode ill for Ukraine’s chances.

Perhaps mindful of their respective weaknesses and losses—the civilian toll in Ukraine has been hard, especially in Mariupol—Russia and Ukraine seem to have become more seriously engaged in negotiations that could bring about a ceasefire or end the war. Mr Zelensky, who in recent days has acknowledged that Ukraine “will not enter” nato, insisted that the Russians were sounding “more realistic” about a settlement. Russia’s foreign minister, Sergei Lavrov, said on March 16th that the two sides were “close to agreeing” a deal that would involve a neutral Ukraine receiving guarantees about its security. That said, Jean-Yves Le Drian, France’s foreign minister, has been quoted as saying the Russians are only pretending to negotiate.

Likely sticking-points are not limited to the territory at stake (Russia will want to keep its gains in Donbas, including Mariupol, should it succeed in taking the city). What sort of security guarantees are offered, and by whom, will matter as much or more. Mykhailo Podolyak, one of Ukraine’s negotiators, told The Economist that the only acceptable deal would be one with “specific and legally binding guarantees” under which Ukrainian allies such as America, Britain and Turkey “would be able to actively intervene in case of any aggression”. Andriy Yermak, Mr Zelensky’s chief of staff, says that the guarantors would have to include not just countries friendly to Ukraine but also all five permanent members of the un security council.

Mr Yermak also says that, although the two teams of negotiators can prepare the ground, any agreement will ultimately have to be hammered out by the two presidents. How strong their hands are will depend on the fortunes of war between now and then; the negotiations may not reach their level until there is desperation on the part of one or both of them.

Come what may, though, the broadcasts of March 16th showed that Mr Zelensky will bring the goodwill of the world and the fervent expectations of his people to the table: “I would tell him ‘Fight until victory!’” says Vladislav, the electrician in Kyiv. Mr Putin’s position, meanwhile, will be shaped by a domestic situation, and an attitude to it, which are both far darker.

Chiến tranh của Nga
Ukraine chiến đấu trên
Bất chấp các cuộc đàm phán, dường như không có hồi kết
“Hãy nhớ đến bến cảng ngọc trai”, Volodymyr Zelensky, tổng thống Ukraine, kêu gọi Quốc hội Mỹ. “Hãy nhớ ngày 11 tháng 9… Mỗi đêm trong ba tuần, tại các thành phố khác nhau của Ukraine, Nga đã biến bầu trời Ukraine thành một nguồn chết chóc.” Ông Zelensky không yêu cầu sự thương hại. Anh ta đang yêu cầu một khu vực cấm bay hoặc, thất bại đó, cho vũ khí. “Tôi có một giấc mơ. Tôi có nhu cầu. Tôi cần phải bảo vệ bầu trời của chúng ta, ”anh ta cầu xin – chắc chắn là người đầu tiên mời Martin Luther King Jr theo đuổi tên lửa đất đối không.

Ngay trước khi ông Zelensky bắt đầu bài phát biểu của mình vào ngày 16 tháng 3, truyền hình Nga đã phát một bài phát biểu do Vladimir Putin, người đồng cấp của ông đưa ra. Khi ông Zelensky kêu gọi người nghe của mình nhân danh tất cả người Ukraine, ông Putin đặt tiếng Nga chống lại tiếng Nga. “Những kẻ phản bội và chuyên mục thứ năm,” anh gầm gừ, sẽ bị phun ra “như những con muỗi vằn bay vào miệng [người dân Nga]”. Nhu cầu làm sạch nước Nga của những “cặn bã” như vậy đã được gợi lên bằng những lời ngụy biện quen thuộc của chủ nghĩa phát xít. “Tôi tin rằng sự tự thanh lọc tự nhiên và cần thiết như vậy đối với xã hội của chúng ta sẽ chỉ củng cố [và] sự gắn kết của đất nước chúng ta.”

Nhà độc tài nhấn mạnh rằng cuộc chiến là “sẽ có kế hoạch”. Nếu đó là ý kiến ​​của anh ta thì tay sai của anh ta đang giữ anh ta khỏi sự thật. Theo các nguồn tin quốc phòng Mỹ, 10% lực lượng xâm lược của Nga đã bị tổn thất, có lẽ là bị giết hoặc bị thương. Theo Oryx, một blog chuyên theo dõi các loại vũ khí này bằng cách sử dụng hình ảnh công khai trên internet, ít nhất 233 xe tăng, 32 bệ phóng tên lửa đất đối không và 41 máy bay, máy bay không người lái và máy bay trực thăng phải e dè. Trên số thứ đã bị phá hủy, một chút bộ dụng cụ hoạt động được của Nga đã được thu giữ — phần lớn trong số đó được những người nông dân sử dụng máy kéo kéo đi một cách vui vẻ và trên video.

Đây là những thiệt hại nặng nề về người và của. Hơn nữa, họ dường như đã thất thủ trước các đơn vị tinh nhuệ như lực lượng đổ bộ đường không vdv, lực lượng đặc biệt Spetsnaz và Tập đoàn quân xe tăng cận vệ 1, một lực lượng thiết giáp được cho là được huấn luyện và trang bị tốt. Tình báo quốc phòng Anh nói rằng những tổn thất này nghiêm trọng đến mức khiến Nga phải “vật lộn để tiến hành các hoạt động tấn công”. Nó đã buộc phải bố trí lại lực lượng từ quân khu phía đông (trải dài đến Vladivostok), từ hạm đội Thái Bình Dương và từ Armenia; nó cũng đang tuyển dụng lính đánh thuê Nga và Syria.
Đây là một mức giá cao cho những gì đang có, nhưng tương đối ít lợi nhuận. Ở phía đông, Nga bị mắc kẹt ở ngoại ô Kharkiv, một thành phố mà nước này đã cố gắng và thất bại trong ngày đầu tiên của cuộc chiến. Tại Sumy, phía tây bắc Kharkiv, các xe tăng của Nga đã được phát hiện nằm trong bùn – một vấn đề sẽ chỉ phát triển khi quá trình tan băng vào mùa xuân của Ukraine diễn ra.

Các lực lượng Nga đang bố trí vững chắc cách trung tâm thủ đô Kyiv 15-20 km về phía tây bắc và cách đó 20-30 km về phía đông, và các vùng ngoại ô khác xung quanh thủ đô đang bị bỏ hoang. Ngày càng có nhiều rocket và tên lửa tấn công thành phố.

Nhưng ngọn lửa đó đã được đáp trả. Pháo binh Ukraine đang được bố trí xung quanh thành phố và triển khai các bệ phóng tên lửa di động. Các kệ hàng siêu thị còn lâu mới đầy nhưng thực phẩm vẫn chưa hết. Các tiện ích nước, điện và gas vẫn đang hoạt động. Tinh thần vẫn ở mức cao. “Tôi chưa bao giờ giết một con gà nhiều như vậy”, Vladislav, một thợ điện 52 tuổi đang xem tivi khi tên lửa bắn trúng khu vực mà anh sinh sống vào ngày 14 tháng Ba, nói. “Nhưng bây giờ tôi muốn giết tên khốn Putin đó.” Sự kiểm soát của Ukraine đối với các hành lang ở phía nam thành phố giúp thành phố này kết nối với phần còn lại của đất nước, và do đó cả thế giới – chứng kiến ​​chuyến thăm của các thủ tướng Séc, Ba Lan và Slovenia vào ngày 15 tháng 3.

Những kết nối như vậy không chỉ mang tính biểu tượng. Họ có thể mang theo đồ tiếp tế. Có lẽ lợi thế lớn thứ hai của Ukraine là vũ khí của phương Tây vẫn đang đổ vào nước này. Vào ngày 15 tháng 3, Lực lượng viễn chinh, một khối mười quốc gia do Anh đứng đầu gồm các quốc gia Bắc Âu, đã đồng ý “điều phối, tài trợ và cung cấp” thêm vũ khí. Vào ngày 16 tháng 3, Mỹ đã công bố 800 triệu đô la hỗ trợ an ninh mới cho Ukraine. Gói này bao gồm 800 hệ thống phòng không Stinger và 2.000 tên lửa chống tăng Javelin. Nó cũng chứa 100 máy bay không người lái không xác định được cho là Switchblade, mang bom đạn có thể tấn công xe tăng từ cách xa tới 40km. Trong chuyến công du sắp tới tới Slovakia và Bulgaria, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Lloyd Austin dự kiến ​​sẽ yêu cầu cả hai đồng minh cung cấp cho Ukraine các hệ thống phòng không tầm xa hơn do Nga sản xuất từ ​​kho vũ khí của họ, chẳng hạn như s-300.

Điều duy nhất có thể quan trọng đối với quốc phòng của Ukraine hơn những nguồn cung cấp này là tinh thần mà họ giúp duy trì. Quân đội Ukraine đang thách thức, tự tin và vững vàng — không phải nói là ngạc nhiên — bởi thành công của họ không chỉ cầm cự trong ba tuần khi nhiều chuyên gia phương Tây cho rằng chiến tranh sẽ kết thúc trong vài ngày, mà còn gây tổn thất nghiêm trọng cho các lực lượng đối phương, một số nơi, đi đến gần bế tắc.

Không có lối thoát dễ dàng
Các lực lượng Nga tiến về phía bắc ra khỏi Crimea nhìn chung đã đạt được nhiều tiến bộ hơn so với các lực lượng tiến về phía nam từ Belarus và Nga. Nhưng ở đó, một số cuộc tấn công đã trở nên sa lầy. Ở phía tây nam, các lực lượng Nga dường như bị mắc kẹt tại Mykolaiv, một cảng bảo vệ con đường đến Odessa. Họ đã không thể tấn công nó, bắt nó từ biển hoặc vượt qua nó. Phản ứng của họ, như thường xảy ra với quân đội Nga, là để phá vỡ nó. Tên lửa đã hạ cánh vào vườn thú của thành phố ít nhất ba lần. Đuôi của một tên lửa Smerch bị mắc kẹt bên trong vòng vây chim

Chắc chắn; Các nhân viên nói rằng những con công đã không còn giống nhau. “Sau ba tuần diễn ra cuộc chiến diệt chủng của tên ngốc này,” một phó nhân viên vườn thú nói, “Nó thực sự sẽ là lớp băng trên bánh; để xem sư tử, hổ và báo tự do đi lang thang. ”

Nhưng sự rối loạn chức năng quân sự của Nga và chiến thắng vang dội của Ukraine trong cuộc chiến thông tin có thể đã che lấp một số lỗ hổng của đất nước, đặc biệt là những lỗ hổng nằm cách xa các thành phố bị bao vây, tàn phá nhưng đầy thách thức. Mặc dù Nga có thể ở Mykolaiv, nhưng nó đã tiến khá nhanh về phía Kryvyi Rih, một thành phố khoảng 150 km (90 dặm) về phía đông bắc. Nếu hoạt động đó diễn ra, nó sẽ làm suy yếu khả năng nắm giữ của Ukraine đối với Dnipro, một thành phố lớn hơn kiểm soát các điểm giao nhau quan trọng trên sông Dnepr.

Nếu các lực lượng Nga cũng xoay sở để vượt qua Kharkiv và di chuyển về phía nam, một phong trào gọng kìm được hình thành bởi hai cuộc tiến công có thể cô lập các lực lượng Ukraine đang đối mặt với phe ly khai Nga ở phía đông đất nước. Lực lượng Ukraine trong khu vực này, được gọi là Chiến dịch Lực lượng Liên hợp, được cho là bao gồm một phần đáng kể quân đội chính quy. Trong một bức thư gửi cho các sĩ quan của mình vào ngày 9 tháng 3, Tướng Thierry Burkhard, tham mưu trưởng quốc phòng của Pháp, cảnh báo rằng Ukraine, “đối mặt với khó khăn trong việc giữ một vị trí kéo dài, không có bất kỳ dự trữ tác chiến nào, có thể bị sụp đổ đột ngột”. Về lâu dài, việc mất quân trên thực địa sẽ báo hiệu cho cơ hội của Ukraine.

Có lẽ lưu ý đến những điểm yếu và tổn thất tương ứng của họ – số dân thường ở Ukraine đã khó khăn, đặc biệt là ở Mariupol – Nga và Ukraine dường như đã tham gia nghiêm túc hơn vào các cuộc đàm phán có thể dẫn đến ngừng bắn hoặc kết thúc chiến tranh. Ông Zelensky, người trong những ngày gần đây đã thừa nhận rằng Ukraine “sẽ không vào” nato, nhấn mạnh rằng người Nga có vẻ “thực tế hơn” về một dàn xếp. Bộ trưởng Ngoại giao Nga, Sergei Lavrov, cho biết vào ngày 16 tháng 3 rằng hai bên “gần đạt được thỏa thuận” một thỏa thuận liên quan đến một Ukraine trung lập nhận được sự đảm bảo về an ninh của mình. Điều đó nói rằng, Jean-Yves Le Drian, ngoại trưởng Pháp, đã được trích dẫn nói rằng người Nga chỉ giả vờ đàm phán.

Các điểm gắn bó có thể không chỉ giới hạn ở lãnh thổ đang bị đe dọa (Nga sẽ muốn duy trì lợi ích của mình ở Donbas, bao gồm cả Mariupol, nếu nước này thành công trong việc chiếm thành phố). Loại đảm bảo an ninh nào được cung cấp và bởi ai, sẽ quan trọng nhiều hay ít. Mykhailo Podolyak, một trong những nhà đàm phán của Ukraine, nói với The Economist rằng thỏa thuận duy nhất được chấp nhận sẽ là thỏa thuận với “những đảm bảo cụ thể và ràng buộc về mặt pháp lý”, theo đó các đồng minh của Ukraine như Mỹ, Anh và Thổ Nhĩ Kỳ “sẽ có thể chủ động can thiệp trong trường hợp có bất kỳ hành động gây hấn nào. ”. Andriy Yermak, chánh văn phòng của ông Zelensky, nói rằng những người bảo lãnh sẽ phải bao gồm không chỉ các quốc gia thân thiện với Ukraine mà còn cả năm thành viên thường trực của hội đồng an ninh un.

Ông Yermak cũng nói rằng, mặc dù hai nhóm đàm phán có thể chuẩn bị cơ sở, nhưng bất kỳ thỏa thuận nào cuối cùng sẽ phải được hai tổng thống dập tắt. Bàn tay của họ mạnh đến mức nào sẽ phụ thuộc vào vận may của cuộc chiến giữa bây giờ và sau đó; các cuộc đàm phán có thể không đạt đến cấp độ của họ cho đến khi có sự tuyệt vọng từ phía một hoặc cả hai.

Tuy nhiên, hãy đến những gì có thể xảy ra, các chương trình phát sóng ngày 16 tháng 3 cho thấy rằng ông Zelensky sẽ mang thiện chí của thế giới và sự kỳ vọng nhiệt thành của người dân của ông lên bàn: “Tôi sẽ nói với ông ấy rằng“ Hãy chiến đấu cho đến khi chiến thắng! ”” Vladislav, thợ điện nói. ở Kyiv. Trong khi đó, vị trí của ông Putin sẽ được định hình bởi tình hình trong nước và thái độ đối với nó, cả hai đều tăm tối hơn nhiều.

NO COMMENTS

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here